开山。
引《史记·五帝本纪》:“天下有不顺者, 黄帝 从而征之,平者去之,披山通道,未尝寧居。”司马贞 索隐:“谓披山林草木而行以通道也。”一说,旁山,靠山。 裴駰 集解引 徐广 曰:“披,他本亦作‘陂’字……陂者,旁其边之谓也。”
披山,汉语词组,意思是开山。出自《史记·五帝本纪》。
披 [ pī ] 1. 覆盖在肩背上。 如 披星戴月。 2. 穿戴。 如 披挂。披甲。 3. 打开,散开。 如 披襟。披阅。披露(发表,公布,表露)。所向披靡。 4. 劈开,裂开。 如 竹竿披了。 [更多解释]
山 [ shān ] 1. 地面形成的高耸的部分。 如 土山。山崖。山峦。山川。山路。山头。山明水秀。山雨欲来风满楼(喻冲突或战争爆发之前的紧张气氛)。 2. 形状像山的。 如 山墙(人字形房屋两侧的墙壁。亦称“房山”)。 3. 形容大声。 如 山响。山呼万岁。 4. 姓。 [更多解释]
pī shān
pí shàn
shān dōng
shān qū
shān xī
shān shuǐ
pī lù
shān pō
dēng shān
gāo shān
shàng shān
shān cūn
jiāng shān
kuàng shān
shān dì
shān chuān
shān lù
shān dǐng
qīng shān
shān tóu
xià shān
tài shān
huǒ shān
shān gǔ
shān lín
xuě shān
shān gōu
shēn shān
shān yáng
shān yě
shān mài
shān fēng
qún shān
shān hé
shān zhài
chū shān
shān chéng
shān dòng
shān zhuāng
shān xiāng
shān gē
shān kǒu
kào shān
shān luán
huà shān
shān mén
bīng shān
shān lǐng
shān mín
shān jiăo
jiă shān
kāi shān
shān yāo
héng shān
fēng shān
shān zhā
pī jiān
hé shān
shān yá
shān hóng
shān liáng
披山的拼音是:pī shān点击 图标播放披山的发音。
披山的意思是:开山。