饰以虎皮之剑。
饰以虎皮之剑。参见“班剑”。
引《文选·任昉<王文宪集序>》:“追赠太尉……给节加羽葆鼓吹,增斑剑为六十人。”李善 注引《汉官仪》曰:“斑剑者,以虎皮饰之。”张铣 注:“羽葆、斑剑,并葬之仪卫,增於常仪,为六十人也。”
斑剑(斑剑)
饰以虎皮之剑。《文选·任昉》:“追赠太尉……给节加羽葆鼓吹,增斑剑为六十人。” 李善 注引《汉官仪》曰:“斑剑者,以虎皮饰之。” 张铣 注:“羽葆、斑剑,并葬之仪卫,增於常仪,为六十人也。”参见“ 班剑 ”。
斑 [ bān ] 1. 一种颜色中夹杂的别种颜色的点子或条纹。 如 斑点。斑纹。斑斓。雀斑。斑秃。斑白。斑竹。斑驳(色彩错落)。管中窥豹,可见一斑(喻从看到的一部分,推测全貌)。 [更多解释]
剑 [ jiàn ] 1. 古代的一种兵器。 如 宝剑。长剑。剑鞘。剑术。剑拔弩张(形容形势紧张,一触即发,后亦喻书法雄健)。刻舟求剑。 [更多解释]
bān jiàn
jī jiàn
băo jiàn
bān bān
bān bó
lì jiàn
bān lán
bān diăn
pèi jiàn
yī bān
yào bān
huā jiàn
bān bái
bān mă
què bān
zhòng jiàn
jiàn kè
bān jiū
guāng bān
jiàn shù
huáng bān
jiàn má
jiàn méi
bān wén
jiàn xiá
bān hén
bān zhú
jiàn fēng
xiù bān
jiàn wǔ
bān máo
shòu bān
bān tū
hàn bān
bān bāo
bān bìn
bān bù
bān căi
bān cāng
bān cháng
bān dòu
bān dú
bān ér
bān gǔ
bān guăn
bān hóng
bān huáng
bān jì
bān lí
bān lián
bān lín
bān lóng
bān māo
bān mì
bān nú
斑剑的拼音是:bān jiàn点击 图标播放斑剑的发音。
斑剑的意思是:饰以虎皮之剑。