即龙宫。
即龙宫。参见“龙宫”。
引南朝 梁简文帝 《上菩提树颂启》:“弘龙窟之威,绍 鷲山 之法。”唐•项斯 《浊水求珠》诗:“沙寻龙窟远,泥访蚌津幽。”宋•秦观 《还自汤泉十四韵》:“霸祠题玉筯,龙窟受金波。”明•高启 《玩月》诗:“玉盘元沉龙窟底,忽起万丈谁能探。”
《龙窟》是2012年中国出版集团与现代出版社出版的图书,作者是李贺。主要讲述了靠采集化石谋生的李在乌卿在一次偶然情况下,陷入各种惊奇冒险的故事。
龙 [ lóng ] 1. 传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。 如 龙舟。龙灯。龙宫。龙驹(骏马,喻才华出众的少年)。画龙点睛。龙蟠虎踞。 2. 古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。 如 恐龙。 3. 封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。 如 龙颜。龙体。龙袍。 4. 姓。 [更多解释]
窟 [ kū ] 1. 洞穴。 如 石窟。狡兔三窟。窟窿。 2. 人聚集的地方,多指歹徒聚集之所。 如 匪窟。魔窟。 [更多解释]
lóng kū
lóng kù
lóng tóu
shā lóng
kǒng lóng
shí kū
lóng zhōu
kū lóng
lóng yăn
lóng xiā
ní lóng
cháng lóng
hé lóng
lóng wáng
xiăo lóng
lóng dēng
jiāo lóng
qīng lóng
huǒ lóng
lóng chuán
pán lóng
lóng páo
lóng gǔ
lóng gōng
lóng tào
cāng lóng
shuǐ lóng
lóng zhōng
mó kū
lóng wǔ
lóng yán
dì lóng
lóng băi
lóng àn
lóng ào
lóng bài
lóng băng
lóng bèi
lóng bì
lóng biān
lóng biàn
lóng biāo
lóng biăo
lóng bīn
lóng bō
lóng bó
lóng bù
lóng cān
lóng cáng
lóng căo
lóng chá
ā lóng
bái lóng
bā lóng
bān lóng
龙窟的拼音是:lóng kū点击 图标播放龙窟的发音。
龙窟的意思是:即龙宫。