隆盛的庆赏。
引晋•陆云 《晋故豫章内史夏府君诔》:“惟神隆庆,篤生府君,玄祐秀朗,暉景烟煴。”
隆庆(公元1567年——公元1572年):是明朝第十二位皇帝明穆宗朱载垕的年号,明朝使用隆庆这个年号一共6年。
关于明朝隆庆皇帝的内容,详看条目朱载垕。本条目只介绍年号。
条目:隆庆
拼音:lóng qìng
注音:ㄌㄨㄙˊ ㄑㄧㄥˋ
晋·陆云《晋故豫章内史夏府君诔》:“惟神隆庆,笃生府君,玄祐秀朗,晖景烟煴。”
隆 [ lóng ] 1. 盛大,厚,程度深。 如 隆冬。隆重(zhòng )。 2. 兴(xīng )盛。 如 兴隆。隆盛(shèng )。 3. 高,高起。 如 隆起。隆穹。隆准(高鼻梁)。 4. 尊崇。 如 隆师。 5. 姓。 [更多解释]
庆 [ qìng ] 1. 祝贺。 如 庆贺。庆祝。庆幸。庆典。庆功。 2. 可祝贺的事。 如 国庆。大庆。 3. 姓。 [更多解释]
lóng qíng
chóng qìng
qìng zhù
lóng zhòng
guó qìng
kè lóng
xǐ qìng
qìng diăn
huān qìng
qìng xìng
qìng hè
lóng lóng
xīng lóng
lóng qǐ
lóng dōng
xiào qìng
qìng gōng
hōng lóng
jí qìng
hū lóng
hūn qìng
gū lóng
lóng shèng
lóng xiōng
qióng lóng
lóng báo
lóng bèi
lóng bǐ
lóng bì
lóng bó
lóng bō
lóng chái
lóng chāng
lóng cháng
lóng chì
lóng chóng
lóng chǒng
lóng chōng
lóng dài
lóng dé
lóng dǐ
lóng dòng
lóng dūn
lóng ēn
lóng fèi
lóng fēng
lóng fú
lóng fù
lóng gàn
lóng gāo
lóng gōng
lóng gù
lóng gǔ
lóng guì
lóng guǐ
lóng hán
lóng hè
lóng hòu
lóng hù
隆庆的拼音是:lóng qìng点击 图标播放隆庆的发音。
隆庆的意思是:隆盛的庆赏。