花草丛生之郊野。
引唐•王勃 《登城春望》诗:“芳郊花柳遍,何处不宜春。”宋•柳永 《内家娇》词:“垂杨艳杏,丝软霞轻,绣出芳郊明媚。”《白雪遗音·马头调·游春》:“芳郊以外,百花争开,最宜放怀。”
芳郊,是一个汉语词语,
读音为fāng jiāo,
意思是花草丛生的郊野。
芳 [ fāng ] 1. 花草的香气。 如 芳香。芳草。芳菲(a.花草的香气;b.指花草)。芳馥。芳馨。芬芳。 2. 喻美好的。 如 芳名。芳龄(年龄,用于少女)。芳姿(美好的姿态,用于少女)。芳邻(关系融洽的邻居,用作敬辞)。流芳百世。 3. 花卉。 如 群芳竞艳。芳时(花盛时节)。 [更多解释]
郊 [ jiāo ] 1. 城外。 如 郊区。郊外。郊游。郊野。荒郊。 [更多解释]
fāng jiāo
fāng jiào
fāng jiăo
fàng jiăo
fàng jiāo
fàng jiào
jiāo qū
jiāo wài
fēn fāng
fāng xiāng
chéng jiāo
shì jiāo
jìn jiāo
fāng căo
jiāo xiàn
qún fāng
jiāo yóu
yuăn jiāo
jiāo yě
fāng míng
fāng xīn
huāng jiāo
fāng fēi
liú fāng
sì jiāo
fāng róng
fāng lín
fāng zé
fāng líng
fāng zī
fāng ăi
fāng bāo
fāng bì
fāng chăi
fāng chén
fāng chūn
fāng cí
fāng cóng
fāng dàn
fāng diàn
fāng ěr
fāng fēng
fāng fù
fāng guī
fāng guì
fāng hàn
fāng huā
fāng huá
fāng huáng
fāng huì
fāng hún
fāng jiān
fāng jié
fāng jīn
fāng jìng
fāng lán
fāng láo
fāng lǐ
fāng liè
芳郊的拼音是:fāng jiāo点击 图标播放芳郊的发音。
芳郊的意思是:花草丛生之郊野。