对宦官的蔑称。
引清•冯桂芬 《明徵士刘孝惠先生像题词》:“读《明史》至 天 崇 之际,可谓多故矣,璫竖肆毒,奸相树门户。”
dāng shù ㄉㄤ ㄕㄨˋ
珰竖(璫竖)
对宦官的蔑称。 清 冯桂芬 《明徵士刘孝惠先生像题词》:“读《明史》至 天 崇 之际,可谓多故矣,璫竖肆毒,奸相树门户。”
珰 [ dāng ] 1. 古代妇女戴在耳垂上的装饰品。 2. 中国汉代武职宦官帽子的装饰品,后借指宦官。 3. 屋椽头的装饰,即“瓦当”。 [更多解释]
竖 [ shù ] 1. 直立,直立的,与“横”相对。 如 竖立。竖井(一种垂直的矿井)。竖琴。竖起耳朵听。 2. 汉字笔形之一,自上往下。 3. 上下的或前后的方向,与“横”相对。 如 竖着写。 4. 旧称未成年的童仆,小臣,引申为卑贱的。 如 童竖。竖子(a.童仆;b.鄙贱的称呼,如“竖竖不足与谋”。亦称“竖小子”)。 [更多解释]
dăng shú
shù lì
héng shù
shù zhí
shù qín
shù zǐ
shù jǐng
dāng dāng
dāng ěr
dāng huán
dāng láng
dāng shù
dāng zhū
dāng zǐ
bì dāng
chăng dāng
cuì dāng
dà dāng
diāo dāng
dīng dāng
ěr dāng
guì dāng
hán dāng
huá dāng
jìn dāng
jīn dāng
jù dāng
láng dāng
míng dāng
nèi dāng
nì dāng
pèi dāng
quán dāng
shǒu dāng
shuì dāng
wén dāng
xiăo dāng
yān dāng
yáo dāng
yín dāng
yuán dāng
yù dāng
zhōng dāng
zhū dāng
zuǒ dāng
shù chén
shù dāo
shù dí
shù diāo
shù ér
shù fū
shù fú
shù gōu
shù guăn
shù guì
shù hài
珰竖的拼音是:dāng shù点击 图标播放珰竖的发音。
珰竖的意思是:对宦官的蔑称。