指汉·冯唐。
féng láng ㄈㄥˊ ㄌㄤˊ
冯郎(冯郎)
(1).指 汉 冯唐 。 明 吴宽 《重阳前连雨续潘邠老诗》之二:“莫把茱萸还徧插,老年衰鬓似 冯郎 。”参见“ 冯唐易老 ”
冯 [ féng ] 1. 姓。 冯 [ píng ] 1. 同“凭”,凭借,依靠。 2. 马行速。 [更多解释]
郎 [ láng ] 1. 对年轻男子的称呼。 如 大郎。郎才女貌。 2. 对某种人的称呼。 如 货郎。女郎。 3. 旧时妻称夫或情人。 如 郎君。 4. 封建时代的官名。 如 郎中(①古官名;②中医医生)。侍郎。员外郎。 5. 姓。 郎 [ làng ] 1. 〔屎壳~〕“蜣螂”的俗称。 [更多解释]
féng láng
fēng làng
fēng láng
fèng láng
xīn láng
nǚ láng
fă láng
láng zhōng
láng jūn
huò láng
qíng láng
ér láng
lìng láng
bàn láng
féng cén
féng chí
féng dèng
féng ěr
féng féng
féng fù
féng gē
féng gōng
féng hóng
féng jǐ
féng jiá
féng jiè
féng lài
féng lán
féng líng
féng lóng
féng nù
féng qì
féng róng
féng rú
féng shì
féng shǐ
féng shī
băi féng
chōu féng
dà féng
fú féng
guī féng
hán féng
hé féng
rì féng
wăn féng
xiăo féng
xú féng
yì féng
yīn féng
zhū féng
láng bà
冯郎的拼音是:féng láng点击 图标播放冯郎的发音。
冯郎的意思是:指汉·冯唐。