唐代古文家韩愈和诗人杜甫的并称。
唐•代古文家 韩愈 和诗人 杜甫 的并称。
引清•伤时子 《苍鹰击·好逑》:“马 班 良史, 渊 云 赋手, 韩 杜 诗文不朽。”
韩杜,读音hán dù,汉语词汇。指的是唐代古文家韩愈和诗人杜甫 的并称。
韩 [ hán ] 1. 中国周代诸侯国名,在今河南省中部、山西省东南部。 2. 指“韩国”(位于亚洲朝鲜半岛南部)。 3. 姓。 [更多解释]
杜 [ dù ] 1. 落叶乔木,果实圆而小,味涩可食,俗称“杜梨”,亦称“甘棠”、“棠梨”。木材可做扁担或刻图章。 2. 阻塞(sè),堵塞(sè)。 如 杜绝。杜塞(sè)。杜门谢客,防微杜渐。 3. 〔~撰〕凭自己的意思没有根据地编造。 4. 姓。 如 杜康(相传最早发明酿酒的人,文学作品中借指酒)。 [更多解释]
hán dù
hán dú
hàn dù
hàn dú
hàn dū
hán guó
dù jué
dù juān
dù zhuàn
dù kāng
hán āi
hán bái
hán bēi
hán cái
hán dié
hán é
hán fàn
hán fēi
hán féng
hán fēng
hán jiāng
hán kāng
hán liào
hán líng
hán liǔ
hán liú
hán lú
hán mă
hán mèng
hán ōu
hán péng
hán píng
hán qíng
hán shī
hán shòu
biàn hán
biān hán
chén hán
fù hán
hū hán
mă hán
mèng hán
nán hán
qín hán
sān hán
shāng hán
shēn hán
shí hán
zhāng hán
zhān hán
zǐ hán
dù bà
dù bì
dù bó
dù căo
dù chăi
dù chù
dù cuī
dù dăng
dù duàn
韩杜的拼音是:hán dù点击 图标播放韩杜的发音。
韩杜的意思是:唐代古文家韩愈和诗人杜甫的并称。