即茶铛。
即茶铛。参见“茶鐺”。
引《新唐书·韦坚传》:“豫章 力士甆饮器、茗鐺、釜。”
míng chēng ㄇㄧㄥˊ ㄔㄥ茗铛(茗铛)
即茶铛。《新唐书·韦坚传》:“ 豫章 力士甆饮器、茗铛、釜。”参见“ 茶铛 ”。
茗 [ míng ] 1. 茶树的嫩芽。 2. 茶。 如 香茗。品茗。茗具。煮茗。 3. 古同“酩”,酩酊。 [更多解释]
铛 [ dāng ] 1. 同“当”。 铛 [ chēng ] 1. 烙饼或做菜用的平底浅锅。 如 饼铛。 2. 温器。 如 酒铛。茶铛。 [更多解释]
míng chēng
míng chéng
mìng chēng
líng dang
pǐn míng
xiāng míng
míng bō
míng bó
míng chá
míng chuăn
míng dǐng
míng huā
míng kē
míng mí
míng miăo
míng shé
míng xuě
míng yǐn
míng zhàn
míng zhī
míng zhōu
bēi míng
bèi míng
chá míng
chūn míng
chuò míng
dǒu míng
dǔ míng
fāng míng
gòng míng
jiā míng
jiàn míng
jiè míng
kǔ míng
lǜ míng
pēng míng
qīng míng
què míng
rǔ míng
shān míng
shì míng
tāng míng
wăn míng
xīn míng
xuě míng
yán míng
yuè míng
yù míng
chēng dǐng
chēng gé
chēng hù
chēng tóu
chēng xuán
chēng yóu
dāng dāng
bǐng chēng
chá chēng
cí chēng
dǐng chēng
dīng dāng
茗铛的拼音是:míng chēng点击 图标播放茗铛的发音。
茗铛的意思是:即茶铛。