古时为母送丧时拄的孝杖。
桐木作的手杖。
引唐•陈元光 《太母魏氏半径题石》诗:“竹符忠介凛,桐杖孝思凄。”《埤雅·释木》:“父丧杖竹,母丧杖桐,竹有节,父道也,桐能同,母道也,母从子者也。”
引元•李孝光 《和人游雁山家字韵》之一:“笋舆穿树惊霜叶,桐杖敲云损上花。”
(1).古时为母送丧时拄的孝杖。 唐 陈元光 《太母魏氏半径题石》诗:“竹符忠介凛,桐杖孝思凄。”《埤雅·释木》:“父丧杖竹,母丧杖桐,竹有节,父道也,桐能同,母道也,母从子者也。”(2).桐木作的手杖。 元 李孝光 《和人游雁山家字韵》之一:“笋舆穿树惊霜叶,桐杖敲云损上花。
桐 [ tóng ] 1. 〔泡(pāo)~〕落叶乔木,叶大,开白色或紫色花,木材可做琴、船、箱等物。 2. 〔梧~〕见“梧”。 [更多解释]
杖 [ zhàng ] 1. 扶着走路的棍子。 如 手杖。拐杖。 2. 泛指棍棒。 如 擀面杖。禅杖。 3. 古代刑罚之一,用棍打。 如 杖脊。 4. 古同“仗”,恃,凭倚。 [更多解释]
tōng zhàng
tōng zhāng
tōng zhăng
tóng zhāng
tòng zhàng
guăi zhàng
shǒu zhàng
wú tóng
tóng yóu
pāo tóng
yóu tóng
lí zhàng
gǒng tóng
quán zhàng
mó zhàng
chán zhàng
tóng bù
tóng chéng
tóng cuàn
tóng fēng
tóng fèng
tóng gāo
tóng gōng
tóng guān
tóng guī
tóng huá
tóng huā
tóng jiāng
tóng jūn
tóng léi
tóng mă
tóng mào
tóng rén
tóng rǔ
tóng sī
tóng sūn
tóng xiāng
tóng yīn
tóng yú
tóng zhàng
tóng zhú
tóng zǐ
bái tóng
băn tóng
bó tóng
chēng tóng
cì tóng
cuàn tóng
diāo tóng
fán tóng
fǔ tóng
gū tóng
huáng tóng
hú tóng
jiăn tóng
jiāo tóng
kōng tóng
kū tóng
léi tóng
liáng tóng
lǜ tóng
桐杖的拼音是:tóng zhàng点击 图标播放桐杖的发音。
桐杖的意思是:①.古时为母送丧时拄的孝杖。②.桐木作的手杖。